![](https://mlhsjxsgyazl.i.optimole.com/w:195/h:300/q:mauto/f:best/https://i0.wp.com/namngochien.com/wp-content/uploads/2024/11/Vo-Dong-So-Bach-Thu-Ha.jpg?resize=195%2C300&ssl=1)
Giọt Máu Chung Tình
- Năm sáng tác: 2019
- Chất liệu: màu nước trên giấy xuyến
- Kích thước: 70×100 cm
“Giọt máu chung tình là tiểu thuyết hoa tình của tác giả Tân Dân Tử, ấn hành lần đầu năm 1926 tại Sài Gòn.
Trong lời tựa cho truyện này, Tân Dân Tử viết: “Những nhà đại gia văn chương trong xứ ta khi trước hay dùng sự tích sử truyện Tàu mà diễn ra quốc văn của ta… và cũng chưa thấy tiểu thuyết nào làm ra một sự tích của kẻ anh hùng hào kiệt và trang liệt nữ thuyền quyên trong xứ ta đặng mà bia truyền cho dân rõ biết. Như vậy thì trong xứ ta chỉ biết khen ngợi sùng bái người anh hùng liệt nữ xứ khác mà chôn lấp cái danh giá của người anh hùng liệt nữ xứ mình, chỉ biết xưng tụng cái oai phong của người ngoại bang, mà vùi lấp cho lu mờ cái tinh thần của người bản quốc…”
Võ Đông Sơn là con của Hoài Quốc công Võ Tánh và công chúa Ngọc Du. Bạch Thu Hà là con quan Tổng trấn Tây Thành Bạch Công (Hà Nội). Sau khi Võ Tánh tuẫn tiết, Võ Đông Sơ sống với người chú ruột tại Bình Định luyện võ, ôn văn chờ dịp cứu nước. Lúc bấy giờ có giặc Tàu Ô (chỉ những toán cướp biển từ Trung Quốc) đang hoành hành ở Biển Đông, triều đình mở khoa thi để chọn tướng tài dẹp giặc. Võ Đông Sơ ra kinh ứng thí.
Trong một lần Võ Đông Sơ ra tay đánh bọn cướp cứu tiểu thư Bạch Thu Hà trên đường đi lễ chùa, đôi trai tài gái sắc đã phải lòng nhau. Dưới ánh trăng rằm, bên ngôi cổ tự, hai người đã thề nguyện chuyện trăm năm.
Sau đó, Võ Đông Sơ thi đỗ võ quan được phong làm Đô úy lãnh quân đi dẹp giặc. Ở nhà, Bạch Thu Hà bị gia đình bắt phải lấy một tên vô lại – bạn của anh nàng là Bạch Xuân Phương tên Trần Xuân. Bạch Thu Hà bỏ trốn khỏi nhà, thân gái dặm trường phiêu bạt đi tìm người yêu Võ Đông Sơ.
Trong cơn hoạn nạn, Bạch Thu Hà được bạn thân của Võ Đông Sơ là Triệu Dõng và em gái Triệu Dõng là Triệu Nương cứu giúp thoát khỏi tay chủ sơn trại Nhứt Lang ép làm vợ.
Sau cùng, Võ Đông Sơ – Bạch Thu Hà lại được trùng phùng nhưng không lâu sau, biên ải có giặc xâm phạm, vua ban chiếu cử Võ Đông Sơ cầm binh lên Lạng Sơn đánh đuổi giặc xâm phạm bờ cõi. Nhiều trận đánh nhau ác liệt, Võ Đông Sơ bị tử trận. Trong phút giây hấp hối chàng không ngừng gọi tên Bạch Thu Hà và nhắn gởi ba quân báo hung tin cho nàng hay.
Bạch Thu Hà đã khóc thảm thiết bên linh cữu Võ Đông Sơ và dùng gươm báu quyên sinh để giữ trọn chung thủy với người tình.
Tác phẩm khắc hoạ tình cảnh Bạch Thu Hà ôm áo bào của Võ Đông Sơ, mắt nàng đẫm lệ khóc thương chồng “Máu đào tuôn ướt đẫm nhung bào, chí anh hùng vùi trong kiếm đao”
Võ Đông Sơ hiện về trong sương khói cô liêu như vỗ về như an ủi hiền thê, chàng cũng ngậm ngùi, đau xót bên bạn tình chung. Trong hư vô, chàng ôm nàng, tay vỗ về ôm tóc, tay nâng tay áo bào cùng vợ:
“Nàng đã bao phen vượt suối trèo non để giữ vẹn tiết trinh, ta mấy bận lao mình trong nắng gió. Chuyện hàn huyên chưa cùng nhau cạn tỏ thì giọt máu chung tình đã nhuộm thắm chinh y.”
Không biết nàng có cảm nhận được tiên phu không, nhưng sao mắt nàng càng tuôn ngấn lệ, tiếng khóc than nghẹn chẳng nên lời, chỉ đành nuốt ngậm vào lòng “Rượu ly bôi ngày ấy tiễn anh đi, hoa lá bay theo vó ngựa phi, có biết đâu buổi tiễn đưa hôm ấy là buổi chia ly nàng chờ đợi mà chi.”
Đây gươm thiêng chàng để lại, lưỡi gươm đã tuốt khỏi bao, như chờ đợi đưa nàng về sum hiệp cùng chàng.
“Hỡi tình chung ơi!
Đường dài mịt mùng em không đến nơi.
Mây nước buồn cơn lửa binh, hát kể chuyện chung tình,
Khóc than riêng em một mình!”